Tôn Vinh Tinh Thần Bất Khuất: Những Câu Chuyện Thanh Niên Việt Nam Nhân Ngày 26/3
Ngày 26 tháng 3 hàng năm luôn là một dấu mốc quan trọng, thức tỉnh lòng tự hào và ý thức trách nhiệm trong mỗi đoàn viên, thanh niên Việt Nam. Đây không chỉ là dịp để kỷ niệm sự ra đời của Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh, mà còn là thời khắc để chúng ta tưởng nhớ và tri ân những thế hệ thanh niên anh hùng đã cống hiến tuổi xuân, xương máu vì nền độc lập, tự do của Tổ quốc. Hôm nay, chúng ta hãy cùng sống lại những khoảnh khắc hào hùng, những câu chuyện ý nghĩa về các anh hùng trẻ tuổi ấy, những tấm gương sáng mãi cho thế hệ mai sau.
Truyện Ngắn Ngày 26/3: Võ Thị Sáu – Người Nữ Anh Hùng Với Quả Lựu Đạn Diệt Quân Thù
Chị Võ Thị Sáu, người con gái Đất Đỏ, quê hương Bà Rịa – Vũng Tàu, sinh năm 1933 trong một gia đình giàu truyền thống cách mạng. Thuở thiếu thời, khi đất nước chìm trong khói lửa chiến tranh, năm 14 tuổi, chị đã mạnh dạn gia nhập Đội Công an xung phong của quận Đất Đỏ. Với lòng căm thù giặc sâu sắc và khát vọng bảo vệ quê hương, chị trở thành một chiến sĩ trinh sát gan dạ, liên tục lập công trong công tác phá tề, trừ gian.
Tháng 2 năm 1950, với vỏn vẹn 14 tuổi, chị đã cùng đồng đội dũng cảm dùng lựu đạn tấn công, tiêu diệt hai tên ác ôn khét tiếng là Cả Suốt và Cả Đay. Tuy nhiên, trong một lần ra quân, chị không may sa vào tay giặc. Dù bị tra tấn dã man bằng những cực hình tàn khốc nhất, chị vẫn một lòng kiên trung, không khai thác được bất cứ điều gì từ chị. Kẻ thù đã đưa chị về giam giữ tại khám Chí Hòa, Sài Gòn, mở phiên tòa và tuyên án tử hình.
Tại phiên tòa, dù mới 17 tuổi, chị Võ Thị Sáu đã hiên ngang, khí phách của một thiếu nữ Việt Nam khiến bọn quan tòa phải kinh sợ. Chị khẳng định đanh thép: “Yêu nước chống bọn thực dân xâm lược không phải là tội!” Khi bị ngắt lời và tuyên án tử hình cùng với việc tịch thu tài sản, chị đã trả lời đầy thách thức: “Tao còn mấy thùng rác ở khám Chí Hòa, tụi bây vô mà tịch thu!” Lời tuyên bố hùng hồn vang vọng: “Đả đảo thực dân Pháp! Kháng chiến nhất định thắng lợi!”
Thực dân Pháp nhận thấy sự nguy hiểm và tinh thần bất khuất của người thiếu nữ này, nhưng lại e ngại việc xử tử một người chưa đến tuổi thành niên theo luật pháp quốc tế. Chúng buộc phải giam giữ chị tại khám Chí Hòa rồi đưa ra Côn Đảo. Vào ngày 23 tháng 1 năm 1952, chúng thi hành bản án tại hòn đảo xa xôi này.
Trong đêm trước ngày hành quyết, chị đã gửi trọn tâm tình yêu nước vào những bài ca cách mạng như “Lên đàng”, “Cùng nhau đi hùng binh”, “Tiến quân ca”…

Khoảng 4 giờ sáng ngày 23 tháng 1 năm 1952, khi vị cố đạo đề nghị rửa tội cho chị, chị đã kiên quyết từ chối: “Tôi không có tội. Chỉ có kẻ sắp hành hình tôi đây mới là có tội…” Khi được hỏi có điều gì ân hận không, chị nhìn thẳng vào kẻ địch và nói: “Tôi chỉ ân hận là chưa tiêu diệt hết bọn thực dân cướp nước và lũ tay sai bán nước.”
Tại pháp trường, trước yêu cầu cuối cùng, chị dõng dạc nói: “Không cần bịt mắt tôi. Hãy để cho đôi mắt tôi được nhìn đất nước thân yêu đến giây phút cuối cùng và tôi có đủ can đảm để nhìn thẳng vào họng súng của các người!” Chị cất cao tiếng hát bài “Tiến quân ca”, giọng hát thiết tha, bay bổng, át cả tiếng đọc lệnh của chánh án. Khi tiếng hô ra lệnh cho toán lính lên đạn vang lên, chị ngừng hát và hô lớn: “Đả đảo thực dân Pháp! Việt Nam độc lập muôn năm! Hồ Chủ tịch muôn năm!” Tiếng thét của chị khiến bọn đao phủ chùn tay, bảy tiếng súng nổ chệch choạc. Cô gái Đất Đỏ vẫn hiên ngang đứng đó. Kẻ chỉ huy phải rút súng ngắn gí vào mang tai chị bóp cò.
Chiến công và tinh thần anh hùng của chị Võ Thị Sáu đã lan truyền khắp nơi, từ các nhà tù đến các gia đình trên toàn Côn Đảo, trở thành nguồn cảm hứng bất diệt. Dân tộc Việt Nam luôn tự hào về truyền thống hào hùng, bất khuất: “Có cái chết hóa thành bất tử, có những lời hơn mọi lời ca”. Chị Sáu sẽ mãi sống trong lịch sử cách mạng Việt Nam, là tấm gương kiên cường, bất khuất cho tuổi trẻ thời đại mới, nhắc nhở chúng ta luôn lạc quan, vững tin vào thắng lợi của công cuộc đổi mới và góp sức xây dựng đất nước.
Truyện Ngắn Ngày 26/3: Nguyễn Văn Trỗi – Tấm Gương Hy Sinh Cách Mạng Sáng Ngời
Nguyễn Văn Trỗi, sinh ngày 1 tháng 2 năm 1940 tại Quảng Nam, là một người con ưu tú của gia đình giàu truyền thống cách mạng. Năm 1956, anh một mình vào Sài Gòn lập nghiệp, vừa làm thuê vừa học nghề điện, trở thành công nhân Nhà máy điện Chợ Quán.
Năm 1963, anh gia nhập lực lượng biệt động Sài Gòn và luôn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Với tình yêu quê hương, đất nước sâu sắc, dù mới cưới vợ hơn 10 ngày, Nguyễn Văn Trỗi vẫn tình nguyện nhận nhiệm vụ cao cả: cài mìn tại cầu Công Lý để tiêu diệt Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ McNamara khi ông này đến thị sát chiến trường vào tháng 5 năm 1964.
Tuy nhiên, khi chuẩn bị hoàn thành nhiệm vụ, kế hoạch bị bại lộ. Để bảo vệ đồng đội và an toàn cho hoạt động, Nguyễn Văn Trỗi đã kiên quyết không khai và nhận hết trách nhiệm về mình. Sau nhiều ngày bị tra tấn, kẻ thù đưa anh ra tòa và kết án tử hình.

Không chỉ dũng cảm thực hiện nhiệm vụ cài mìn, Nguyễn Văn Trỗi còn thể hiện ý chí và niềm tin sắt đá đến giây phút cuối đời. Anh từ chối rửa tội, khẳng định chính bọn Mỹ, Ngụy mới là kẻ có tội đã gây ra bao đau thương cho dân tộc. Câu nói của anh: “Còn giặc Mỹ, không ai hạnh phúc cả!” đã lay động hàng triệu trái tim.
Tại pháp trường, Nguyễn Văn Trỗi vẫn bình thản, giữ vững tinh thần chiến đấu. Anh giật bỏ tấm băng bịt mắt để nhìn mảnh đất quê hương lần cuối. Giây phút cuối cùng, anh dõng dạc hô vang: “Hãy nhớ lấy lời tôi! Đả đảo đế quốc Mỹ! Đả đảo Nguyễn Khánh! Hồ Chí Minh muôn năm! Việt Nam muôn năm!”
Nguyễn Văn Trỗi là tấm gương sáng ngời về lòng yêu nước, đức hy sinh và tinh thần quật cường, giáo dục thế hệ trẻ về lý tưởng cách mạng cao đẹp, lòng yêu nước và tinh thần sẵn sàng cống hiến cho sự nghiệp xây dựng đất nước.
Truyện Ngắn Ngày 26/3: Chú Bé Lượm – Vì Độc Lập, Tự Do
Trong những năm tháng kháng chiến chống Pháp gian khổ, hình ảnh chú bé Lượm đã trở thành biểu tượng sống động về lòng dũng cảm và tinh thần cách mạng. Câu chuyện về Lượm được kể lại bởi chính ông nội của người viết, một người đã từng chứng kiến sự hi sinh cao cả của chú bé liên lạc này.
Khoảng đầu năm 1947, tại Huế, khi tình hình chiến sự vô cùng ác liệt, với sự che chở của nhân dân, các căn cứ mật của ta vẫn được giữ vững. Trong một lần đi kiểm tra phong trào kháng chiến, ông nội và nhà thơ Tố Hữu đã gặp Lượm, một chú bé khoảng 10-12 tuổi, nhanh nhẹn và hoạt bát. Chú Lượm là một liên lạc viên xuất sắc của đồn Mang Cá, luôn vui vẻ nhận nhiệm vụ dù biết rằng công việc này vô cùng nguy hiểm.
Với dáng người nhỏ nhắn, đôi chân thoăn thoắt, bên mình chiếc xắc nhỏ đựng thư từ, công văn, Lượm ngày đêm băng qua những tuyến đường bí mật ngay cạnh các bốt canh của địch. Đôi mắt trong sáng, hồn nhiên, chiếc mũ ca-lô đội lệch trên đầu, chú luôn tươi cười, mang theo niềm tin vào ngày chiến thắng.

Vài tháng sau, một tin dữ đến với tất cả mọi người: chú bé Lượm đã hy sinh. Trên đường đi giao công văn quan trọng, Lượm không may gặp toán phục kích của địch. Với trí thông minh, chú đã nhanh chóng xé vụn công văn, vứt xuống mương và tìm cách bỏ chạy. Tuy nhiên, giặc đã bắn theo tới tấp. Khi đồng đội và dân làng chạy đến, họ xót xa khi thấy Lượm đã hy sinh, đôi môi chú vẫn còn mỉm một nụ cười.
Câu chuyện về chú bé Lượm, với sự hy sinh dũng cảm khi đang làm nhiệm vụ, đã trở thành bài học quý báu về lòng yêu nước và tinh thần bất khuất. Hình ảnh chú bé loắt choắt, vai đeo xắc, đầu đội mũ ca-lô, huýt sáo vui vẻ trên con đường đầy nắng đã mãi mãi khắc sâu trong tâm trí thế hệ sau. Sự hy sinh của Lượm là một tấm gương sáng để chúng ta noi theo, đóng góp vào sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
Truyện Ngắn Ngày 26/3: Lý Tự Trọng – Người Anh Hùng Quê Hương Hà Tĩnh
Lý Tự Trọng, tên thật là Lê Văn Trọng, sinh năm 1914 tại Thái Lan trong một gia đình Việt kiều yêu nước. Lớn lên trong hoàn cảnh đất nước lầm than, lòng yêu nước nung nấu trong người. Năm 1923, ông sang Trung Quốc học tập, thông thạo tiếng Hán và tiếng Anh, tích cực tham gia Hội Việt Nam Cách mạng Thanh niên.
Năm 1929, Lý Tự Trọng về nước hoạt động, mang theo sứ mệnh thành lập Đoàn TNCS Hồ Chí Minh và làm liên lạc viên cho Xứ ủy Nam Kỳ. Anh đã có những chuyến đi xuyên biên giới, vận chuyển thông tin quan trọng cho cách mạng. Ngày 9 tháng 2 năm 1931, trong một buổi kỷ niệm cuộc khởi nghĩa Yên Bái, khi tên thanh tra mật thám Lơ Gơrăng định bắt giữ người đang diễn thuyết, Lý Tự Trọng đã nhanh trí lao tới, bắn chết tên mật thám và sau đó bị địch bắt.
Dù bị tra tấn dã man, Lý Tự Trọng vẫn giữ vững khí phách. Năm 1931, tại phiên tòa của thực dân Pháp, chàng thanh niên cộng sản 17 tuổi đã biến vành móng ngựa thành diễn đàn để lên án bọn thống trị và kêu gọi nhân dân đấu tranh. Khi luật sư bào chữa xin giảm án vì chưa đủ tuổi, anh đã dõng dạc tuyên bố: “Tôi hành động không phải là không suy nghĩ. Tôi hiểu việc tôi làm. Tôi làm vì mục đích cách mạng. Tôi chưa đến tuổi thành niên thật, nhưng tôi đủ trí khôn để hiểu rằng con đường của thanh niên chỉ có thể là con đường cách mạng và không thể là con đường nào khác.”

Chánh án thực dân tuyên án tử hình, nhưng Lý Tự Trọng vẫn giữ thái độ bình tĩnh và kiên quyết khi được hỏi có hối hận không, anh chỉ trả lời: “Không ăn năn gì cả!”
Trong những ngày cuối cùng tại xà lim, Lý Tự Trọng sống một cách oanh liệt, khiến ngay cả những tên cai ngục cũng phải khâm phục. Anh yêu đất nước, yêu đồng bào, yêu lý tưởng cách mạng và luôn sống trọn vẹn, không để bi quan nhấn chìm tâm hồn mình. Tinh thần cách mạng bất khuất của anh đã khiến kẻ thù khiếp sợ và cổ vũ mạnh mẽ phong trào cách mạng cả nước.
Cuộc đời và sự nghiệp cách mạng của Lý Tự Trọng, dù ngắn ngủi, đã nêu một tấm gương chói lọi cho các thế hệ thanh niên. Câu nói “Con đường của thanh niên chỉ có thể là con đường cách mạng” luôn thôi thúc chúng ta học tập, cống hiến, sẵn sàng đối mặt với thách thức, xây dựng đất nước giàu mạnh, văn minh. Thế hệ trẻ ngày nay nguyện noi theo tấm gương của anh, tiếp tục viết tiếp những trang sử vàng rực rỡ của dân tộc.
Thơ Hay Về Ngày 26/3
Nhân ngày 26/3, chúng ta hãy cùng gửi gắm tình cảm, tâm tư qua những vần thơ về Đoàn Thanh niên:
Cảm Nghĩ Đoàn Viên
Mừng ngày hai sáu tháng ba,
Nguồn vui tuổi trẻ nở hoa tưng bừng.
Bảy ba năm lớn không ngừng,
Vì dân vì nước hiến dâng đức tài.
Tôi yêu đoàn như muôn hoa lá,
Đoàn vinh quang óng ả giữa mùa xuân.
Đang thúc giục tinh thần tôi cố gắng,
Để vươn lên hàng ngũ của đoàn.
Tôi yêu đoàn, tôi yêu biết mấy,
Giây phút nào tả được lòng tôi.
Nguyện một lòng cố gắng bạn ơi,
Để xứng đáng là đoàn viên giỏi.
Nào bạn ơi vững vàng rắn rỏi,
Bước lên đường bao thế hệ đã qua.
Cất tiếng hát và làm nhiều việc khác,
Để đất nước ta ngày một đẹp hơn.
Ánh Sáng Đoàn
Hôm nay là ngày 26/3,
Là ngày kỷ niệm đoàn ta ra đời.
Đoàn mang tên Bác rạng ngời,
Ngàn bông hoa nở đẹp tươi sắc hồng.
Là tương lai của núi sông,
Kế thừa truyền thống cha ông anh hùng.
Mặc cho giông tố bão bùng,
Dưới cờ Đoàn quyết xung phong đi đầu.
Đời vui đẹp cánh chim câu,
Tung hoành bay lượn giữa bầu trời xanh.
Chúng em chăm chỉ học hành,
Hăng say rèn luyện trở thành đoàn viên.
Mỗi điểm tốt mỗi việc làm,
Là bông hoa nở đẹp tươi dâng đoàn.
Chào Mừng Đoàn Ta
Chào mừng 26/3,
Là ngày thành lập đoàn ta ra đời.
Giương cao cờ đỏ sáng ngời,
Đoàn ta tiếp bước theo lời cha anh.
Trải qua khói lửa chiến tranh,
Theo lời Bác dạy khó khăn không lùi.
Bao gương anh dũng sáng ngời,
Ta nguyện gìn giữ đời đời không quên.
Mỗi bước đi mỗi bước tiến lên,
Đoàn ta viết tiếp nên thiên sử vàng.
Hôm nay ngày hội của Đoàn,
Mừng vui xin tặng muôn vàn điểm cao.
Dâng Đoàn
Hôm nay 26/3,
Là ngày thành lập đoàn ta ra đời.
Chúng em phấn khởi rạng ngời,
Chăm lo học tập thành người trò ngoan.
Điểm 10, điểm 9 hoàn toàn,
Cùng những thành tích kính dâng lên Đoàn.

![[Tổng hơp] 50+ Truyện Ngôn Tình Hay Nhất Mọi Thời Đại 6 Tong Hop 50 Truyen Ngon Tinh Hay Nhat Moi Thoi Dai 4](/wp-content/uploads/2020/07/tong-hop-50-truyen-ngon-tinh-hay-nhat-moi-thoi-dai-4.jpg)






